Lời Chúa hàng ngày

2021.05.03 TN12T7
Chọn ngày26/06/2021

Bài đọc ngày hôm nay

Thứ Bảy Tuần XII - Mùa Thường Niên

Bài đọc 1            St 18,1-15

Nào có điều gì kỳ diệu vượt sức Đức Chúa ? Ta sẽ trở lại thăm ngươi. Và Xa-ra sẽ có một con trai.

Bài trích sách Sáng thế.

1 Ngày ấy, Đức Chúa hiện ra với ông Áp-ra-ham tại cụm sồi Mam-rê, khi ông đang ngồi ở cửa lều, vào lúc nóng nực nhất trong ngày. 2 Ông ngước mắt lên thì thấy có ba người đứng gần ông. Vừa thấy, ông liền từ cửa lều chạy ra đón khách, sụp xuống đất lạy 3 và nói : “Thưa Ngài, nếu tôi được đẹp lòng Ngài, thì xin Ngài đừng đi qua mà không ghé thăm tôi tớ Ngài. 4 Để tôi cho lấy chút nước, mời các ngài rửa chân rồi nằm nghỉ dưới gốc cây. 5 Tôi xin đi lấy ít bánh, để các ngài dùng cho chắc dạ, trước khi tiếp tục đi, vì các ngài đã ghé thăm tôi tớ các ngài đây !” Khách trả lời : “Xin cứ làm như ông vừa nói !”

6 Ông Áp-ra-ham vội vã vào lều tìm bà Xa-ra mà bảo : “Bà mau mau lấy ba thúng tinh bột mà nhồi, rồi làm bánh.” 7 Ông chạy lại đàn vật, bắt một con bê non béo tốt, giao cho người đầy tớ, và anh này vội vã làm thịt. 8 Ông lấy sữa chua, sữa tươi và thịt bê đã làm, mà đãi khách ; rồi ông đứng hầu dưới gốc cây, đang khi khách dùng bữa.

9 Khách nói với ông : “Bà Xa-ra vợ ông đâu ?” Ông đáp : “Thưa nhà tôi ở trong lều.” 10 Người nói : “Sang năm, tôi sẽ trở lại thăm ông, và khi đó bà Xa-ra vợ ông sẽ có một con trai.” Bà Xa-ra bấy giờ đang nghe ở cửa lều, phía sau. 11 Ông Áp-ra-ham và bà Xa-ra đã già nua tuổi tác, và bà Xa-ra cũng không còn gặp điều vẫn thường xảy ra cho phụ nữ. 12 Bà Xa-ra cười thầm tự bảo : “Mình đã cằn cỗi rồi, còn hưởng được vui thú nữa sao ? Ông nhà mình lại là một ông lão !” 13 Đức Chúa phán với ông Áp-ra-ham : “Tại sao Xa-ra lại cười và nói : ‘Có thật tôi già thế này mà còn sinh đẻ được chăng ?’ 14 Nào có điều gì kỳ diệu vượt sức Đức Chúa ? Vào độ này sang năm, Ta sẽ trở lại thăm ngươi, và Xa-ra sẽ có một con trai.” 15 Bà Xa-ra sợ nên mới chối và nói : “Con đâu có cười !”. Nhưng Người bảo : “Có, ngươi đã cười !”

Đáp ca         Lc 1,46-47.48-49.50 và 53.54-55 (Đ. x. c.55b)

Đ.Chúa đã nhớ lại lòng thương xót của Người.

46Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,
47thần trí tôi hớn hở vui mừng
vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.

Đ.Chúa đã nhớ lại lòng thương xót của Người.

48Phận nữ tỳ hèn mọn,
Người đoái thương nhìn tới ;
từ nay, hết mọi đời
sẽ khen tôi diễm phúc.
49Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi
biết bao điều cao cả,
danh Người thật chí thánh chí tôn !

Đ.Chúa đã nhớ lại lòng thương xót của Người.

50Đời nọ tới đời kia,
Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.
53Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,
người giàu có, lại đuổi về tay trắng.

Đ.Chúa đã nhớ lại lòng thương xót của Người.

54Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,
55như đã hứa cùng cha ông chúng ta,
vì Người nhớ lại lòng thương xót
dành cho tổ phụ Áp-ra-ham
và cho con cháu đến muôn đời.

Đ.Chúa đã nhớ lại lòng thương xót của Người.

Tung hô Tin Mừng            Mt 8,17

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Đức Ki-tô đã mang lấy các tật nguyền của ta, và gánh lấy các bệnh hoạn của ta. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng ngày hôm nay

✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu (Mt 8,5-17)

5 Khi ấy, Đức Giê-su vào thành Ca-phác-na-um, có một viên đại đội trưởng đến gặp Người và nài xin : 6 “Thưa Ngài, tên đầy tớ của tôi bị tê bại nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm.” 7 Người nói : “Chính tôi sẽ đến chữa nó.” Viên đại đội trưởng đáp : 8 “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh. 9 Vì tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này : ‘Đi !’, là nó đi, bảo người kia : ‘Đến !’, là nó đến, và bảo người nô lệ của tôi : ‘Làm cái này !’, là nó làm.” 10 Nghe vậy, Đức Giê-su ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng : “Tôi bảo thật các ông : tôi không thấy một người Ít-ra-en nào có lòng tin như thế. 11 Tôi nói cho các ông hay : Từ phương đông phương tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng các tổ phụ Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp trong Nước Trời. 12 Nhưng con cái Nước Trời thì sẽ bị quăng ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng.” 13 Rồi Đức Giê-su nói với viên đại đội trưởng rằng : “Ông cứ về đi ! Ông tin thế nào, sẽ được như vậy !” Và ngay giờ đó, người đầy tớ được khỏi bệnh.

14 Đức Giê-su đến nhà ông Phê-rô, thấy bà mẹ vợ ông đang nằm liệt và lên cơn sốt. 15 Người đụng vào tay bà, cơn sốt dứt ngay và bà trỗi dậy phục vụ Người.

16 Chiều đến, người ta đem nhiều kẻ bị quỷ ám tới gặp Đức Giê-su. Người nói một lời là trừ được các thần dữ và Người chữa lành mọi kẻ ốm đau, 17 để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a đã nói : Người đã mang lấy các tật nguyền của ta và gánh lấy các bệnh hoạn của ta.

Lời của Đức Thánh Cha

Có lẽ việc nhận ra cảm động nhất về sự nghèo khó trong lời cầu nguyện của chúng ta đã nảy nở trên môi của viên đại đội trưởng La Mã đó. Một ngày nọ, ông đã cầu xin Chúa Giêsu chữa lành cho người đầy tớ bị bệnh của mình. Ông cảm thấy hoàn toàn không xứng đáng. Vì ông không phải là người Do Thái, ông là một sĩ quan trong đội quân chiếm đóng mà người Do Thái rất ghét. Nhưng sự quan tâm đến người đầy tớ làm cho ông cảm đảm và ông nói: "Lạy Chúa, con không đáng để Chúa ngự dưới mái nhà của con, nhưng chỉ cần nói một lời thôi thì đầy tớ sẽ được chữa lành". Đó là cụm từ mà chúng ta cũng lặp lại trong mọi phụng vụ Thánh Thể. Đối thoại với Thiên Chúa là một ân sủng: chúng ta không xứng đáng, chúng ta không có quyền đòi hỏi, chúng ta “khập khiễng” với mọi lời nói và mọi ý nghĩ… Nhưng Chúa Giêsu là cánh cửa mở ra cho chúng ta cuộc đối thoại này với Thiên Chúa. (Trích bài giảng của Đức Thánh Cha trong Buổi Tiếp Kiến Chung Tổng ngày 03 tháng 03 năm 2021)