Tìm kiếm

Điểm sách: Lên núi Sinai - gặp gỡ Thiên Chúa hằng sống

Trong thời đại chúng ta, hầu hết các cuộc hành trình xưa đã bị gián đoạn hoặc thậm chí không thể thực hiện được đối với con người thời nay, những người ít được đào tạo để vươn lên qua những mức độ suy tư, nhưng đúng hơn bị thu hút bởi những bằng chứng thuộc lãnh vực lịch sử hoặc hiện sinh. Đó là một Sinai của ngày hôm nay mà chúng ta phải leo lên, chứ không phải một Sinai trữ tình và vượt thời gian.

Vatican News


Tác phẩm: Lên núi Sinai – gặp gỡ Thiên Chúa hằng sống

Tác giả: ĐHY Raniero Cantalamessa

Chuyển ngữ: Lm. Micae Trần Đình Quảng

Kính thưa quý độc giả,

Tiếp cận với việc đọc một cuốn sách mới lại không phải là thực hiện một cuộc hành trình mới cách nào đó sao? Vì vậy, tác giả xác định cho người đọc biết mục tiêu mà các trang này đề ra và hướng đi mà chúng ta sẽ cùng nhau nhắm tới: chúng ta lên đường đi tới Núi Sinai, để tìm kiếm một vài dấu chỉ sẽ nói cho ta biết về Thiên Chúa hằng sống.

Sinai là một ngọn núi mầu nhiệm: nó dường như ở khắp mọi nơi và không ở một nơi nào cụ thể. Chính tên núi cũng thay đổi: khi là núi Khoreb, khi là núi Sinai. Chỉ có một điều chắc chắn: đó là “núi của Thiên Chúa”. Điều đã xảy ra ở đó quan trọng đến nỗi Kinh Thánh nói về “Thiên Chúa của Sinai”, cũng như nói về “Thiên Chúa của Abraham” (x. Tv 68, 9; Tl 5, 5). Bất cứ ai đi trong “bốn mươi ngày đêm”, dù phát xuất từ đâu, bao giờ cuối cùng cũng đến núi này. Môsê, một kẻ chạy trốn ở xứ Mađian, một hôm “dẫn đàn chiên qua bên kia sa mạc, đến núi của Thiên Chúa, là núi Khoreb”. Tại đó, ông được thị kiến Thiên Chúa trong Bụi Cây cháy bừng và được mạc khải về danh Thiên Chúa (x. Xh 3,1tt). Cũng vậy, sau khi đi suốt “bốn mươi ngày đêm”, Êlia đã đến chân núi này (x. 1V 19,8)

Thế mà Sinai lại là một ngọn núi dốc. Ngày nay, việc tìm kiếm Thiên Chúa hằng sống phải đương đầu với những gồ ghề và trở ngại mới, chưa được biết đến vào thời các Giáo Phụ hay khi thánh Bonaventura viết cuốn Hành trình của linh hồn đi tới Thiên Chúa. Trong thời đại chúng ta, hầu hết các cuộc hành trình xưa đã bị gián đoạn hoặc thậm chí không thể thực hiện được đối với con người thời nay, những người ít được đào tạo để vươn lên qua những mức độ suy tư, nhưng đúng hơn bị thu hút bởi những bằng chứng thuộc lãnh vực lịch sử hoặc hiện sinh. Đó là một Sinai của ngày hôm nay mà chúng ta phải leo lên, chứ không phải một Sinai trữ tình và vượt thời gian. Chúng ta muốn gặp Thiên Chúa hằng sống ngày hôm nay, chứ không chỉ biết Thiên Chúa đã từng sống ngày xưa. Nếu có thể, chúng ta muốn tìm lại ý nghĩa của Thiên Chúa hằng sống, bởi vì thế giới quanh ta cần Ngài - người ta thấy rõ điều đó!

Nội dung (Chương II – Thiên Chúa, cảm thức về một sự hiện diện)

Thiên Chúa hằng sống: nói về điều ấy theo nghĩa nào và định nghĩa nó như thế nào? Tác giả thừa nhận rằng, lúc đầu tác giả dự định trả lời câu hỏi này bằng cách vẽ phác sơ lược về Thiên Chúa hằng sống khởi đi từ Kinh Thánh. Rất nhanh chóng, tôi nhận thấy một công việc như vậy là ngốc nghếch. Muốn mô tả Thiên Chúa hằng sống, vẽ Ngài như một hình ảnh, ngay cả khởi đi từ Kinh Thánh, lại không có nguy cơ giản lược Thiên Chúa hằng sống vào một ý tưởng về Thiên Chúa hằng sống hay sao? 

Cũng vì lý do đó, tác giả đã không sắp đặt toàn bộ cuốn sách này với các tiêu đề và phụ đề nhưng là sử dụng cách thức các chương nhỏ nối tiếp nhau, không cần liên tục, giống như bao nhiêu bậc để đạt tới đỉnh núi Sinai của chúng ta. Như vậy, tác phẩm sẽ không được thống nhất bằng một “luận lý”, mà bằng một “thực tại”, đó là chính Thiên Chúa hằng sống. Chính Ngài sẽ ấn định thứ tự các ý tưởng và suy tư, theo cách một cục nam châm thu hút và bố trí mạt sắt trong từ trường của nó. Người ta có thể có một loại trực giác, một hình thức tri giác trực giác, một hình thức tiên cảm (pré-sentiment) về Thiên Chúa hằng sống, với tư cách một Thiên Chúa sống động. 

Người ta có thể khơi dậy niềm khát khao, hoài niệm về Ngài. Nhưng không đi xa hơn. Không thể nhốt cuộc sống vào trong một ý tưởng. Nơi Thiên Chúa, “suy nghĩ là sống, là hiện hữu, tất cả là một”. Điều này đủ để chứng minh rằng, tự nó, ở đỉnh cao nhất, không có đối kháng giữa ý tưởng và thực tại, giữa sống và nghĩ, và do đó giữa Thiên Chúa sống động và Thiên Chúa được nghĩ đến. Nhưng chỉ tìm thấy điều này nơi Thiên Chúa, chứ không phải nơi chúng ta; khi chính Thiên Chúa là Đấng hình thành một ý tưởng về Ngài, chứ không phải khi chính chúng ta là những người hình thành một ý tưởng về Thiên Chúa. Trong trường hợp trước, nghĩ và sống ở cùng một cấp độ; trong trường hợp sau, một không gian vô tận chia cách chúng.

Kết quả là, người ta sẽ dễ dàng có cảm thức hoặc tri giác về Thiên Chúa hơn là có ý tưởng về Ngài; vì ý tưởng bao quanh con người, trong khi cảm thức mạc khải sự hiện diện của người ấy, mà vẫn bảo toàn tính toàn bộ và không xác định của người ấy. Theo nghĩa này, thánh Grêgôriô Nyssê nói về loại hình tri thức cao nhất về Thiên Chúa bằng cách trình bày nó như là “cảm thức về một sự hiện diện ở ngay bên”.

Mục lục

Tác phẩm gồm 31 bài suy niệm của Đức Hồng Y Cantalamessa, Chúng ta sẽ leo núi Sinai thiêng liêng để chiêm ngưỡng trên cao Đấng mà mặt trời chỉ là sự phản chiếu mờ nhạt; để cả chúng ta nữa, trong mức độ có thể và theo cách Ngài muốn, chúng ta có được sự hiển linh bé nhỏ của Thiên Chúa, được Thiên Chúa tỏ mình ra. Chúng ta sẽ nhờ Môsê, Êlia và cùng với họ là rất nhiều người khác đã từ Sinai trở về, hướng dẫn chúng ta.

Kính thưa quý độc giả,

Tác phẩm “Lên núi Sinai – gặp gỡ Thiên Chúa hằng sống” dày 257 trang trên khổ giấy 14.5 x 20.5 cm. Tác phẩm cho chúng ta thấy  sẽ sớm khám phá ra rằng ngọn núi mà chúng ta muốn leo không nằm ở bên ngoài mà nằm ở bên trong chính chúng ta, và chúng ta có thể coi suy tư của nhà thần bí là của mình, người đã viết: “Tôi là một ngọn núi trong Thiên Chúa, tôi phải lên cao để Chúa bày tỏ khuôn mặt yêu dấu của Người cho tôi”.

Cảm ơn bạn đã đọc bài viết này. Nếu bạn muốn nhận các bản tin qua email, vui lòng đăng ký newsletter bằng cách nhấp vào đây.

02 tháng 4 2023, 22:39